Nội tôi năm nay hơn 80 tuổi. Trong ký ức của tôi, nội là người gần gũi nhất, vừa làm cha, làm mẹ lại làm bạn ngay từ lúc tôi lững chững bước đi. Tôi không may mắn vì cha mẹ mất sớm, kể từ đó một tay nội cáng đáng nuôi tôi ăn học. Giờ tôi đã trưởng thành lại là lúc tôi bận rộn nhất và ít có thời gian bên cạnh trò chuyện, chăm sóc nội.
Thiếu máu não sẽ gây đau đầu mất ngủ, rối loạn tiền đình, rối loạn thính giác - thị giác, thậm chí đột quỵ tử vong
Nghe thấy bước chân tôi bước vào, nội khua tay bật công tắc đèn, vén màn nhưng không dậy được. Tôi chạy đến cầm tay, thổn thức vô cùng nhưng càng đau xót bất ngờ khi nội khẽ hỏi: "Anh Nam đấy hả, thằng Bảo về chưa?". Nội chẳng nhận ra tôi…
Mới chỉ 1 năm kể từ ngày nội bị chứng thiếu máu não hành hạ, mà giờ khác lắm, già hơn, gầy xọp đi, da nhăn nheo và đặc biệt là lúc nhớ lúc quên không còn minh mẫn như trước. Chú thím tôi là người trực tiếp chăm sóc nội, kể lại tình trạng nội mà tim tôi như thắt lại:
"Bà vừa đi viện về vì ngã quỵ do thiếu máu não gây rối loạn tiền đình, khiến bà mất thăng bằng, chóng mặt. Bác sĩ nói rằng nếu cứ kéo dài tình trạng này thì không chỉ dừng lại ở đau đầu, rối loạn tiền đình, mất ngủ đâu… Thiếu máu não nặng lâu ngày có thể dẫn tới tổn thương não, mất trí nhớ, liệt nửa người, thậm chí đột quỵ tử vong. Chú lo quá Bảo à!".
Thím tôi ngồi cạnh cũng sốt sắng không yên: “Thím cũng thường xuyên động viên bà cố gắng tẩm bổ lúc gà tần, khi tổ yến chưng…nhưng bà ăn không ngon miệng. Bà hay kêu mệt mỏi, chân tay tê bì có cảm giác như kiến bò. Chẳng đêm nào bà ngủ ngon khiến bệnh lại càng nặng hơn. Thím đã cắt thuốc bắc, mua hạt sen về hầm, nấu nước lá sen tươi cho bà uống, lên cả Lạng Sơn mua trà an thần cho bà nhưng chẳng cải thiện gì…Đợt vừa rồi đi viện về, chú thím ôm cả vốc thuốc tây ta, hoạt huyết, bổ não, thuốc rối loạn tiền đình đủ cả cháu ạ.”
Đầu tôi rối như tơ vò mà nhìn nội thì thương vô cùng. Nội đã chăm sóc tôi từng bữa ăn giấc ngủ, nuôi tôi khôn lớn thành đạt như hôm nay, để rồi tôi ngồi đây bất lực nhìn nội héo hon, chết dần mòn vậy sao? Tôi chắc chắn phải tìm cách cứu Nội.
Cả đêm thức trắng tìm hiểu về căn bệnh thiếu máu não này, thấy muôn vàn loại thuốc bổ mà chất lượng không biết thế nào. Tôi cẩn thận lục lại tất cả các mối quan hệ mình có, tôi nhớ ngay đến Huy, thằng bạn học Tiến sỹ ngành Dược tại Pháp, hiện đang sống và làm việc tại châu Âu, liền cầu cứu nó. Nghe bạn nói, tôi như bừng tỉnh sau cơn mê: “Thiếu máu não gây ra rất nhiều hệ lụy nghiêm trọng như rối loạn tiền đình, rối loạn thị giác, thính giác, đau đầu và mất ngủ mạn tính. Cậu không nên cho bà uống thuốc Tây lâu dài, nên tìm những sản phẩm hoàn toàn từ thiên nhiên. Bên tớ có chuyển giao công nghệ và xuất khẩu 2 loại thảo dược quý cho người thiếu máu não là Gingko Biloba và Feverfew sang Việt Nam để sản xuất 1 sản phẩm tên là Migrin. Bản thân mỗi loại thảo dược này chiết xuất tại châu Âu đều cực kỳ tốt cho người bị thiếu máu não, đau đầu. Khi được kết hợp cùng nhau với tỷ lệ riêng, sẽ tạo nên tác dụng hiệp đồng mạnh mẽ cho bệnh nhân thiếu máu não, rối loạn tiền đình. Nhiệm vụ của cậu là tìm mua Migrin cho bà nội uống ngay và đều đặn đủ liệu trình. 3 tháng nữa tớ có chuyến công tác tại Việt Nam, đảm bảo cậu sẽ phải cảm ơn và mời tớ 1 bữa no nê cho mà xem."
Ai chứ Huy đã nói vậy thì không thể sai được, cậu ấy xưa vừa học giỏi xuất sắc, lại là người cực kỳ cẩn trọng và chắc chắn. Tôi lập tức lên mạng tìm hiểu về Migrin, cẩn thận gọi tổng đài 1800.6626 để được tư vấn kỹ hơn về sản phẩm, rồi nhanh chóng ra hiệu thuốc mua ngay 1 liệu trình 10 hộp cho bà nội.
Nội uống 2 hộp đầu tiên chưa thấy tác dụng gì, tôi hơi lo lắng, nhưng cố động viên nội kiên trì vì nhớ lời dặn của Huy: “Cải thiện thiếu máu não phải thật kiên trì. Migrin là thảo dược với nguyên liệu chuẩn nhập khẩu, sẽ cho tác dụng từ từ nhưng chắc chắn.”
Nhờ Migrin, Nội tôi giờ có thể đi chợ, đọc báo cùng thím mỗi ngày!
Quả là lòng tin tôi đặt hết cho Migrin, cho cậu bạn xuất sắc không hề nhầm chỗ. Cuối tuần vừa rồi tôi bay về thăm nội, cũng là lúc nội đã uống hết 6 hộp Migrin và kéo tôi vào xoa đầu, cười rất tươi giơ chân giơ tay lên xuống như để chứng minh: “Nội uống cái thuốc này đỡ lắm Bảo ạ, đầu óc bớt đau, bớt nặng nề rồi. Nội giờ đứng lên ngồi xuống thoải mái không chóng mặt tí nào. Chân tay cũng hết tiệt tê bì với nhức mỏi!".
Nội uống hết liệu trình 10 hộp cũng là lúc gia đình tôi mừng hơn Tết. Chú thím không giấu được niềm tự hào khoe khắp hàng xóm: “Thằng Bảo cháu đích tôn có khác, chỉ mình nó tìm được cách chữa khỏi bệnh cho bà nội. Cái Migrin này kỳ diệu thật, bà uống tới đâu biết tới đó, chứ không như các loại hoạt huyết thuốc bổ cứ ra rả trên ti vi." Tôi mừng lắm nhưng vẫn ngượng khi nghe chú thím và hàng xóm ngợi khen, vì sâu thẳm trong trái tim, tôi biết: “Tình cảm yêu thương nội dành cho tôi chả bao giờ đền đáp hết được. Vì nội, tôi có thể làm được nhiều điều hơn thế!”